Một sự chủ tâm tác ý ,một ý định của bản thân sẽ đưa đến một hành động,
Nếu tác ý Thiện sẽ đưa đến một hành động đúng và đưa đến quả báo tốt
đẹp, nếu tác ý ác sẽ đưa đến một hành động sai và đưa đến quả báo xấu,
hai quả báo nầy đều gọi chung là Nghiệp. Khi chưa thấu hiểu chân lý nên
chúng ta tạo nghiệp trong quá khứ thì hiện nay nó sẽ dẫn ta vào sự si
mê, sân hận ,gây ra bao đau khổ, phiền não...... -Đức Phật dạy rằng
ta là chủ nhân của chính mình, tất cả mọi hạnh phúc hay khổ đau đều bắt
nguồn từ hành động đạo đức hay thất đức. Vậy cho nên khi chúng ta tu tập
tức là dừng được nghiệp quá khứ,tránh xa những nghiệp dữ do thân khẩu ý
gảy ra mà khởi lên nghiệp thiện, tu tập hành thiện làm các công
đức,sám hối những lỗi lầm đã phạm , chí thành cúng dường Tam Bảo, hồi
hướng tất cả những công đức thiện nghiệp đến tất cả chúng sinh hữu
tình,là ta đã tránh dần được nghiệp quả xấu mà chuyển dần thành nghiệp
thiện lành,đây cũng là trọng tâm của đạo Phật. Trong Kinh sách Đức
Phật có dạy:" Tam Nghiệp hằng thanh tịnh,Đồng Phật vãng Tây Phương".
Vậy là khi nào ba nghiệp thân,khẩu, ý của chúng ta thanh tịnh,lặng
yên,trong sáng, không còn tham,sân,si thì đó là cái nhân sẽ đưa chúng ta
sẽ cùng chư Phật về cõi Tây Phương sau nầy.Đến khi rõ mọi lý lẽ ,mọi
tội lỗi đều tiêu trừ,lúc ấy sẽ thấy mọi thứ là không,không có tội để
tiêu trừ,không có nghiệp để mà tạo tác,không có nghiệp tạo thì không bị
nghiệp chi phối,vậy là chúng ta đã làm chủ được nghiệp của chính
mình,thân tâm thường lạc mà an nhiên tu tập đến ngày vãng sanh Tây
Phương Cực Lạc.
A DI ĐÀ PHẬT.
Trên cơ sở lấy Tâm làm gốc. Nhân Quả Luân Hồi là nền tảng ,Đạo Phật đã
chỉ rõ trải qua tiến trình ngũ uẩn ý chí hành động sẽ tạo thành nghiệp
ác hay thiện,tất cả đều xuất phát từ tam nghiệp Thân, Khẩu,Ý (Ba nghiệp do hành động của mình, do lời nói của mình, do suy nghĩ của mình) tùy theo
nghiệp lực và tội báo, trí huệ cùng sắc thân mà mọi chúng sinh có hình
hài, tánh tình, sự thấy biết khác nhau. Do đó, chính bản thân phải chịu
trách nhiệm về vận mệnh của mình. Không tránh được nghiệp quả ác thì
cần phải đối diện,muốn cứu lấy bản thân thì phải học Phật để hiểu rõ
Nhân Quả và Nghiệp,tu tập Tâm vô niệm, quay lại Chân Tâm tự tánh sẽ thấy
được thân xác ngũ uẩn hiện tại là do những chủng tử của nghiệp từ nhiều
đời quá khứ khi hội đủ nhân duyên đã tạo thành. Khi đã thấu hiểu Nhân quả
và nghiệp lực từ Thân, Khẩu, Ý thì phải tu tập tam nghiệp thanh tịnh,sám
hối tội lỗi đã gây, tránh xa tác ý hành động xấu rồi phải thọ lãnh quả
báo khổ trong tương lai, bởi một vọng niệm cũng có thể đưa chúng sinh
trầm luân trong muôn kiếp khó mà ra khỏi lục đạo luân hồi đầy phiền não,
đau khổ .... Mục đích học Phật là để khai mở trí tuệ,hướng đến sự
giải thoát, Đức Phật dạy trong Kinh Niệm Phật Ba La Mật:"Nếu có chúng
sinh nào chí thành xưng niệm danh hiệu: Nam Mô A Di Đà Phật thì uy lực
bất khả tư nghì (không thể nghĩ bàn) của danh hiệu khiến cho Tâm-Thể-Thanh-Tịnh mà chúng sinh
ấy không hề hay biết,tự nhiên chứng nhập Sơ-Phần-Pháp-Thân,âm thầm ứng
hợp với Bi-Trí-Trang-Nghiêm của Chư Phật..." Hành giả niệm câu Phật Hiệu
:Nam Mô A Di Đà Phật mà dừng lại tác ý xấu, không chấp tướng, không động
tâm, chuyên tâm đến cực điểm (gọi là Thiền Định) sẽ đạt được niệm Phật Tam
Muội, đây là Nhân đã gieo để sau nầy chứng quả nơi Tây Phương Cực Lạc.
NAM MÔ A
DI ĐÀ PHẬT.
Đức Phật dạy người Phật tử làm bất cứ việc gì phải hiểu ý nghĩa và tương
ưng với Tánh giác,phải giữ tâm được tịnh cũng như vật phẩm cúng
dường,Vì Phật là bậc giác ngộ,nên khi cúng Phật phải thành tâm,giữ chánh
niệm như vậy mới có an lạc trong tâm mà dâng lên Đức Phật.
- Đức
Phật A Di Đà là giáo chủ của thế giới Tây Phương Cực Lạc, với 48 lời
đại nguyện muốn độ khắp chúng sanh đều đạt tới Niết Bàn. Với lòng Từ bi
vô lượng công đức không thể nghĩ bàn nên Ngài là thể hiện cho đức cao
quý,trí tuệ siêu việt,hình ảnh cao đẹp nhất trên cõi đời,khi chúng ta
niệm Phật thường xuyên là nhớ nghĩ đến hình ảnh và công đức của Phật mà
gieo vào tâm hồn sự trong sạch cao quý của Ngài mà làm cho tâm dần trở
nên trong sạch,thanh tịnh.Nếu ngày đêm chuyên chú hướng tâm,thực hành
miên mật,lấy Tín ,Nguyện,Hạnh làm hành trang và phát nguyện vãng sanh
Cực Lạc thì chúng ta đang đem công hạnh, sở nguyện mà duyên với Phật A
Di Đà, là làm đúng với hạnh nguyện của Ngài mà thành tựu ở tương lai
nơi Cực Lạc quốc . A DI ĐÀ PHẬT.
A DI ĐÀ MẬT NGHĨA
Đây là bài giảng của thầy Thích Trí Huệ. Quý vị nên nghe hết nội dung
Bạn hiểu như thế nào về : "Chấp thủ cảnh giới". Bạn có chấp thủ cảnh giới không?.
Phật A DI ĐÀ là giáo chủ của Tây Phương Cực Lạc có mạng sống trường cửu
không tính đếm được và quang minh chiếu sáng khắp hằng sa cõi Phật đông
,tây,nam, bắc nên có nghĩa là Vô Lượng Quang ,Vô Lượng Thọ, sau nầy do
ân đức bất khả tư nghì nên mới có thêm nghĩa nữa là Vô Lượng Công
Đức.Ngài có quang minh và oai thần thuộc hàng đệ nhất trong chư Phật,đây
là do bổn nguyện công đức cầu đạo của Ngài đời trước và 48 Đại nguyện
vĩ đại tiếp dẫn hóa độ toàn thể chúng sinh đều thành Phật.
- Câu
niệm :Nam Mô A Di Đà Phật là một phép tu tập của Tịnh Độ Tông dựa vào
tự lực của bản thân trên nền tảng Tín,Nguyện Hạnh và tha lực của Phật.
Khi lâm chung mà vẫn nhất tâm niệm 10 câu Nam Mô A Di Đà Phật không gián
đoạn tâm không tán loạn sẽ được vãng sanh về cõi Tây Phương Cực
Lạc.Muốn có đủ tâm lực niệm Phật nhất tâm thì bình thường phải kiên trì
niệm thường xuyên để câu Phật hiệu ăn sâu vào tâm thức vì khi lâm chung
đối diện với đau đớn luyến tiếc,oan gia trái chủ đến đòi nợ thì không
thể thực hiện được.Tóm lại danh hiệu A DI ĐÀ PHẬT là biểu tướng của
Pháp thân Phật chứa đựng vô lượng vô biên công đức oai lực... là phương
tiện Nhất Thừa cứu cánh viên mãn.A DI ĐÀ PHẬT.